“Tiên sinh, nơi này...” Tiến vào trong sân, Lữ Hoa vốn muốn hỏi một chút rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra ở nhà họ Hoa bên kia.
Nhưng sau khi cảm nhận được linh khí trong sân, hắn ta khiếp sợ, đầu óc thậm chí trống rỗng trong nháy. mắt.
Bởi vì linh khí ở đây còn nhiêu hơn so với linh khí mà hắn ta canh giữ ở con suối bên kia.
Đây quả thực là thánh địa tu luyện!
Nếu như có thể tu luyện lâu dài ở chỗ này, sẽ hạnh phúc đến nhường nào chứ?
Lữ Hoa quả thực không dám tưởng tượng.
“Anh có thể tùy tiện chọn một chỗ ở, nhưng không có sự cho phép của tôi thì không được vào nhà chính, còn có ruộng đất ở hậu viện, đừng nên động vào, à đúng rồi, mỗi ngày tưới nước hai lần, đừng tưới nhiều! Còn nữa, hậu viện còn có rất nhiều đá vụn, anh dọn dẹp sạch sẽ đi!" Trương Phàm phân phó.
Tạm thời, hắn cũng chưa nghĩ ra nên sắp xếp Lữ Hoa như thế nào, thôi thì cứ ở lại bên người làm chút việc vặt đi.
“Vâng thưa tiên sinhI” Lữ Hoa vội vàng đồng ý.
Cảm nhận được linh khí trong sân, ở trong mắt 'Trương Phàm hắn bây giờ đã là cực kỳ kinh ngạc.
“Còn nữa, sau khi làm xong những thứ này, anh có thể tu luyện ở đây!”
“Ngoài ra, lát nữa tôi sẽ cho anh một thứ, có thể tự do ra vào cửa lớn, một ngày ba bữa, cũng do anh phụ trách! Có tiền không?”
Nếu hắn không dẫn hắn ta theo, thì Lữ Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dan-vuong-o-do-thi/3415484/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.