'Trương Phàm sẽ không bao giờ quên, dưới bao. nhiêu khuôn mặt thờ ơ, Trương Duyệt đã quan tâm đến hắn như thế nào. Điều này quý giá hơn bất cứ thứ gì khác!
Vì vậy, bất kể cái giá phải trả có cao đến đâu, hiện tại chỉ cần có thể giúp được Trương Duyệt, Trương Phàm đều nguyện ý dốc hết toàn bộ sức lực để làm.
“Chị, chị vào đi! Sau đó chị cảm ngộ lúc bình thường như thế nào thì chị cứ cảm ngộ như thế ấy!” Trương Phàm vừa cười vừa nói.
Trận pháp cảm ngộ này không thuộc về tính, mà là loại mà người ta muốn cảm ngộ cái gì thì nó sẽ giúp người ta cảm ngộ cái đó.
Tất nhiên, loại này trong thế giới tu tiên, cũng là loại giúp con người đạt đến giác ngộ cấp thấp nhất.
Bởi vì nó được nhắm mục tiêu nên hiệu quả nhận thức sẽ tốt hơn.
Nhưng Trương Duyệt lại rất phù hợp với loại trận pháp này.
Bởi vì trong các quy tắc cảm ngộ, chỉ cần chưa đạt đến trình độ hình thành quy tắc chỉ vực thì vẫn chưa thể tính là định tính. Vì vậy, việc có mục tiêu hay không không quan trọng.
Mà hiện tại Trương Duyệt còn cách quy tắc chỉ vực rất xa, nên trận pháp không có mục tiêu sẽ không ảnh hưởng gì đến cảm ngộ của cô.
Trương Duyệt khó nén sự nghỉ ngờ: “Chỉ có vậy thôi à?”
Dù sao những gì Trương Phàm nói đều vượt ra khỏi nhận thức của cô.
Thậm chí còn vượt qua cả phạm vi mà cô có thể tưởng tượng được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dan-vuong-o-do-thi/3415477/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.