Lúc đó, cả Nam Tuyền sẽ nhìn ông ta với ánh mắt như thế nào? Ông ta còn có mặt mũi nào ở Nam Tuyền nữa không?
“Làm sao mà không thể chứ?” Hoa Vân trầm giọng “Mà bố cũng không thể cứ đi như vậy được, tốt nhất là để ông nội đánh bố trước đi, làm cho mình thê thảm một chút. Nếu không, dù bố có quỳ đến cửa nhà anh ấy đi chăng nữa, anh ấy cũng chưa chắc có thể tha thứ bố!”
“Tao còn không muốn hắn tha thứ đâu! Cùng lắm thì tao không làm kinh doanh kem mọc tóc nữa! Không làm chủ tịch gì đó nữa!” Hoa Văn Xương lòng đang đau đớn, nhưng cái đầu này, ông ta thật không thể cúi xuống được!
Quỳ xuống... Nếu thực sự phải quỳ xuống, dù có thể kiếm lại được nhiều tiền, cũng đã không còn bất kỳ tôn nghiêm nào nữa rồi.
“Không làm?” Hoa Hưng lại giương cây gậy lên. Nhưng lần này Hoa Vân lại túm lấy Hoa Hưng, sau đó nhìn Hoa Văn Xương nói: “Bố, bố thật sự coi đây là một phi vụ kinh doanh kiếm tiền sao?”
“Làm sao?” Hoa Văn Xương nghi hoặc nhìn Hoa Vân.
“Kem mọc tóc là con ngẫu nhiên xin tiên sinh cho! Con tin tưởng trong tay tiên sinh chắc chắn còn có rất nhiều loại thuốc tương tự, điều này đại diện cho cái gì thì bố hẳn là rất rõ ràng! Một đế chế dược phẩm khổng lồ! Đây cũng không phải là vấn đề kiếm được bao nhiêu tiền, mà là sẽ mang lại cho Hoa gia của chúng ta bao nhiêu lợi ích trong tương lai, bố hẳn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dan-vuong-o-do-thi/3415475/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.