Thánh Võ đan ẩn chứa lượng lớn linh khí, có giá trị rất lớn.
Vật liệu luyện chế Thánh Võ đan đối với Trương Phàm mà nói có giá trị còn lớn hơn nữa, nếu như là những hạt giống của những vật liệu này, vậy thì càng không thể tốt hơn.
Hơn nữa, Thánh Võ Tông có Thánh Võ đan, như vậy, nhà họ Trương còn có thế lực đỉnh cấp khác, thậm chí còn có chính phủ bên kia, có phải cũng có đồ tương tự hay không?
Tỷ lệ đại khái là có!
Bằng không, Thánh Võ tông có, mà bọn họ không có, thì Thánh Võ tông đã sớm bỏ xa bọn họ rồi.
Cho nên, lần này trị liệu cho sư thúc Thạch Chí Kiên, nhất định phải trị liệu cho tốt, ví dụ như, sau này lại có nhân sĩ giang hồ tìm tới cửa, thì có thể mượn cơ hội để yêu cầu đồ mình cần.
Đúng, đúng vậy, Trương Phàm đã thấy được một con đường lớn đầy ánh sáng!
“Trương tiên sinh, cái này... Cái này tôi cần hỏi ý kiến của sư thúc một chút, Thánh Võ đan, tôi chỉ có một viên, đã không còn hạn ngạch nữa, tôi không thể làm chủ được, việc luyện chế vật liệu Thánh Võ đan tôi cũng không tự mình làm chủ được!” Trên mặt Thạch Chí Kiên tràn đầy vẻ ngượng ngùng.
Địa vị của anh ta ở Thánh Võ tông không cao, cho nên chuyện liên quan đến Thánh Võ đan, anh ta thật sự không làm chủ được.
“Được, anh đi hỏi một chút đi! Không thì hạt giống dược liệu luyện chế Thánh Võ đan cũng có thể!" Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dan-vuong-o-do-thi/3415468/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.