Dù sao nhà họ Tề cũng có nhiều người như vậy, lại còn có súng.
Hơn nữa còn có Gia Cát Càn, đây chính là địa bàn của ông ta.
Không có Trương Phàm ở đây, ai biết ông ta có tiếp tục khúm núm hay không? Lỡ như làm chút gì đó để giải cứu Tề Trùng ra, Trình Dũng cùng với những người mà cô mang theo đều sẽ phải chịu đựng.
“Yên tâm đi, không nói những cái khác, Trình Dũng không có vấn đề gì khi trông chừng Tề Trùng đâu! Tuy nhiên, những lo lắng của cô cũng không phải là không có lý! Để người của cô đi với bọn họ, sau đó rời khỏi Lệ Thành trước!” Trương Phàm cười nói:
“Dù sao bây giờ cũng không cần ngụy trang nữa, nếu tiếp tục ở lại đây, bọn họ cũng sẽ ngáng chân mà thôi!”
Chúc Tỉnh Tinh lập tức xoay người ra hiệu cho người của mình rời đi.
Sau đó căn dặn kỹ càng một phen.
Những người này đều không thể mong rời đi nhanh còn không kịp.
Bọn họ chỉ làm việc cho nhà họ Chúc, mọi thứ xảy ra trước đó là vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ... Rất nhiều người từ lâu đã muốn rời đi, nhưng bọn họ sợ không dám nói
Hiện giờ rời đi, từng bước từng bước tranh nhau chen lấn.
Không thể nói bọn họ không có bản lĩnh, chỉ có thể nói bản thân chuyện này không liên quan gì đến bọn họ, việc tìm kiếm sự an toàn của bọn họ là hoàn toàn hợp tình hợp lý.
“Cô muốn tiếp tục ở lại với tôi sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dan-vuong-o-do-thi/3415456/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.