Trương Thiếu Sơn!
Đây là Trương Thiếu Sơn!
'Tát vào mặt Trương Thiếu Sơn cũng giống như tát vào mặt nhà họ Trương!
“Anh dám đánh tôi!” Trương Thiếu Sơn bừng tỉnh, gào thét dữ tợn.
Chát!
'Trương Phàm không nói gì, tát thêm lần nữa. “Mẹ nó, anh”
Chát!
Tiếp theo là cái tát thứ ba.
“Anh!”
Chát!
“Tôi.”
Chát!
Sau năm cái tát liên tiếp, Trương Thiếu Sơn cuối cùng cũng không dám nói thêm gì nữa.
Chỉ là ánh mắt của anh ta vô cùng âm trầm đáng sợ, giống như muốn ăn tươi nuốt sống Trương Phàm ngay lập tức.
“Không phục?” Trương Phàm mỉm cười nhìn Trương Thiếu Sơn.
Trương Thiếu Sơn không dám lên tiếng.
“Không phục cũng không sao! Hoan nghênh anh đến †ìm tôi bất cứ lúc nào!” Trương Phàm vỗ lên mặt Trương Thiếu Sơn, cười nói:
“Chỉ là lần sau, tốt nhất anh nên dùng thủ đoạn cao. cấp hơn, đừng để tôi đánh anh mà anh lại không có chút năng lực đánh trả nào! Phế vật!”
Sắc mặt của Trương Thiếu Sơn lập tức đỏ bừng lên.
Từ nhỏ đến lớn anh ta đã bao giờ phải chịu nhục nhã như thế này?
Nhưng lúc này anh ta thật sự không dám nói một lời nào, loại cảm giác nghẹn khuất này khiến cho anh ta cảm thấy bản thân sắp nổ tung.
“Chúc tổng, để tôi cho cô quá gian một đoạn nhé?” Trương Phàm mỉm cười nói với Chúc Tỉnh Tinh.
“Được, được!" Chúc Tỉnh Tinh gần như vô thức đồng Khí thế áp bách Trương Thiếu Sơn vừa rồi của Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dan-vuong-o-do-thi/3415421/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.