Trương Phàm không ngờ Hoa Vân lại nhảy ra bênh vực. hắn như vậy.
Nhưng nếu cô nàng đã ra mặt, Trương Phàm cũng không ngăn cản, hẳn chỉ lắng lặng theo dõi diễn biến tiếp theo.
“Cô là ai?” Sắc mặt Trương Tân khó coi, nếu không phải hãn phát hiện ngoại hình của Hoa Vân hình như không kém gì Tô Nhược Tuyết thì anh ta đã sớm động thủ rồi.
“Anh không cần biết tôi là ai! Chỉ cần biết, nếu Trương tiên sinh là phế vật trong lời nói.. Vậy tất cả mọi người trên thế giới ngay cả phế vật cũng không bãng đâu!” Hoa Vân nói với vẻ mặt nghiêm túc, ngữ khí kiên định nói
Trương Phàm ngạc nhiên liếc nhìn Hoa Vân, cô gái này thật lợi hại, mắt sáng như đuốc!
Trương Tân cười nhạo một tiếng, chỉ vào Trương Phàm rồi nói với Hoa Vân:
“Cô bị cậu ta lừa rồi!”
Hoa Vân lập tức phản bác lại, nhưng đột nhiên cô bị Trương Phàm ngăn lại, hẳn thản nhiên nói:
“Tôi đói bụng rồi!"
“Vậy chúng ta mau đi ăn!” Hoa Vân vội vàng nói.
“Đứng lại!” Trương Tân trực tiếp ngăn Trương Phàm lại.
“Rốt cuộc anh muốn làm cái gì!" Hoa Vân tức giận nói
“Tôi là anh họ của anh ta! Cô có chác là muốn xen vào việc của chúng tôi không?” Trương Tân cười tủm tỉm nói với Hoa Vân.
Hoa Vân do dự, thấy Trương Phàm không phản bác, cô im lặng lui ra...
Mặc dù cô thật sự rất muốn giúp Trương Phàm giải quyết tất cả những phiền phức, nhưng liên quan đến việc nhà, vậy thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dan-vuong-o-do-thi/3415364/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.