Trương Phàm không cho phép Hoa Vân phá hỏng chuyện tốt của mình.
Thế nhưng hẳn cũng chưa kịp nói cái gì thì Hoa Hưng đã nổi giận:
“Vân Nhị, đừng làm loạn! Ông đã nói với con bao nhiêu lần rồi, thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân! Không phải con không làm được thì người khác cũng không thể làm được biết không?”
“Phương thuốc cổ này có thật sự được hoàn thiện rồi hay. không chẳng lẽ ông không nhìn ra được sao? Mặc dù thiên phú của con rất tốt, nhưng tâm tính lại quá chênh lệch. Thừa nhận người khác giỏi đối với con khó khăn như vậy à?”
Hoa Vân lập tức sửng sốt. Hoa Hưng chưa bao giờ. nghiêm khắc với cô như vậy. Trên mặt cô nàng lập tức hiện lên sự bối rối và hoảng sợ.
“Con còn đứng đó làm gì? Mau xin lỗi Trương tiên sinh đi" Hoa Hưng lại quát lên.
Hốc mắt Hoa Vân đỏ lên, nhẹ giọng nói với Trương Phàm: “Xin lỗi, là do tôi quá nhỏ nhen..”
Trương Phàm nhẹ nhàng gật đầu coi như là chấp nhận lời xin lỗi của Hoa Vân.
Hơn nữa hắn ta cũng lặng lẽ liếc nhìn 'đồi núi' của Hoa Vân, thầm nghĩ cô nàng này cũng không phải quá “nhở đâu.
“Đúng rồi, Trương tiên sinh, Vân Nhi đã nói lúc nấy nếu cậu. có thể hoàn thiện được phương thuốc cổ này thì nó sẽ bái cậu làm sư phụ. Làm người nói lời phải giữ lời, vì vậy... Vân Nhi, sao con còn không mau bái sư đi!" Hoa Hưng thúc giục Hoa Vân.
"Ông nội..." Hoa Vân cực kỳ kinh ngạc. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dan-vuong-o-do-thi/3415357/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.