"Sao vậy, gần đây có hạng mục nào kiếm tiền không, dẫn tôi theo một tay đi? Nhìn xem, quan hệ giữa tôi và Triệu gia càng ngày càng bất hòa, điều này rất phù hợp với tâm ý của cô." Từ Ngạo Tuyết mỉm cười hỏi.
"Có đấy, nhưng tại sao tôi phải dẫn cô theo?" Tề Đẳng Nhàn kiêu ngạo đáp, thậm chí còn hất cằm lên.
Từ Ngạo Tuyết mỉm cười, nói: "Anh xem, tôi đến Kinh Đảo, hơn nữa lại là đến lánh nạn, bây giờ muốn xin anh chút chỗ tốt, nếu như anh muốn làm gì tôi, tôi cũng không phản kháng được, vậy thì tại sao lại không làm chứ?"
Tề Đẳng Nhàn lại cảm thấy nhạt nhẽo vô vị, Từ Ngạo Tuyết ngoan ngoãn nghe lời một chút ý nghĩa cũng không có, vẫn là người tình cũ kiêu ngạo khó thuần phục mới khiến hắn cảm thấy sôi trào nhiệt huyết.
"Cô thật sự là càng ngày càng ti tiện!" Tề Đẳng Nhàn nói.
"Nhờ phúc của anh." Từ Ngạo Tuyết nói.
Lần trước hai người chia tay, vẫn là lúc Tề Đẳng Nhàn vừa bị gán cho tội danh là khủng bố phân tử, đến bây giờ đã qua lâu như vậy rồi.
Trên thực tế, Từ Ngạo Tuyết cũng vẫn luôn chú ý đến Tề Đẳng Nhàn, muốn xem hắn rốt cuộc là bị một quả tên lửa không biết từ đâu bắn chết, hay là dùng thủ đoạn hóa mục nát thành thần kỳ nào đó để xoay chuyển tình thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3743099/chuong-1942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.