Ngọc Tiểu Long cũng không nói thêm gì với Tề Đẳng Nhàn nữa, trực tiếp cúp điện thoại.
Tề Đẳng Nhàn lúc này mới đắc ý dào dạt đem điện thoại di động nhét trở vào túi, quay đầu liền nhìn thấy Cửu Hanh như đang nhìn quỷ mà nhìn mình, không khỏi khó chịu nhíu mày.
“Ông nhìn cái gì?” Tề Đẳng Nhàn bực bội hỏi, cảm thấy ánh mắt kia làm hắn rất không thoải mái.
...
Bất luận là ai, bị một cao thủ lợi hại như Cửu Hanh, dùng ánh mắt kỳ quái như vậy nhìn chằm chằm, đều khó tránh khỏi trong lòng có một loại cảm giác sợ hãi.
Huống chi là người cảm giác nhạy bén như Tề Đẳng Nhàn, tóm lại hắn bị Cửu Hanh nhìn chằm chằm, liền cảm thấy cả người không được tự nhiên.
Cửu Hanh nhìn hắn hồi lâu, lắc đầu, thở dài nói: “Tiểu Tề sư phụ, tôi quyết định về sau nên tránh xa anh ra thì hơn!”
Tề Đẳng Nhàn nhướng mày nói: “Nếu như ông tránh xa tôi, có thể sẽ không có chỗ nào để bị đánh.”
Cửu Hanh lại là khóe miệng co giật, nói: “Tôi chỉ muốn bị đánh, nhưng không muốn chết một cách khó hiểu!”
Tề Đẳng Nhàn hiểu ra, thì ra Cửu Hanh là nhìn thấy hắn làm lão âm hiểm, cho nên trong lòng sợ hãi a, trách sao lại dùng loại ánh mắt kỳ quái kia nhìn mình.
“Hầy, Cửu Hanh sư phụ ông yên tâm đi, tôi đối với kẻ địch thì tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3740952/chuong-1929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.