Lôi Thiên Tứ nghe thấy vậy thì cười phá lên và nói: “Sảng khoái quá đi mất! Không ngờ rằng tôi đã già như thế này rồi mà vẫn có thể cùng một người trẻ như cậu làm ra loại chuyện như thế này.”
Việc cùng Tề Đẳng Nhàn đi đến bệnh viện Thánh Hòa lần này có lẽ chính là lời cảm ơn hoàn hảo nhất của Lôi Thiên Tứ đối với cuộc đời của mình rồi.
Đồng thời, ông ta cũng rất hài lòng vì đã được quen biết một người trẻ ưu tú như Tề Đẳng Nhàn, đất nước này có thể xuất hiện một người trẻ như vậy đồng nghĩa với việc tương lai sẽ có vô số khả năng có thể xảy ra.
“Tiền bạc và quyền lực đều là những thứ vô cùng đáng sợ, con người khi đi trên con đường này, chỉ cần không cẩn thận một cái thôi là sẽ đánh mất ý nguyện ban đầu của mình.”
“Tôi rất hạnh phúc vì mình chưa bao giờ phạm phải sai lầm ở những việc lớn trong đời, và tôi hy vọng rằng tương lai cậu cũng sẽ không như vậy.”
“Cậu còn xuất sắc hơn tôi của thời trẻ rất nhiều, tôi mong rằng trong tương lai cậu sẽ có thể chói mắt hơn nữa nhưng lại vẫn giữ nguyên được ý nguyện ban đầu.”
Lôi Thiên Tứ vừa đi vừa nói chuyện với Tề Đẳng Nhàn, sau khi chứng kiến tất cả mọi chuyện đã xảy ra trong ngày hôm nay, ông ta càng hài lòng về cậu nhóc Tề Đẳng Nhàn này hơn nữa.
Tề Đẳng Nhàn khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700809/chuong-1646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.