Một đòn này suýt chút nữa đã khiến cho Tiêu Tinh đau đến ngất đi, ông ta cảm thấy toàn thân mình tê dại.
Những tên lính ở xung quanh đều vô cùng căng thẳng, ai nấy đều giương miệng súng lên phía trước và mong rằng sẽ có thể tìm được một góc để ngắm bắn.
Nhưng loại người âm hiểm như Tề Đẳng Nhàn sao có thể để lộ ra vị trí của mình cơ chứ? Cơ thể của Tiêu Tinh đã che kín mít người hắn rồi.
“Các người lùi về sau một chút đi, con người của tôi khá là sợ súng, nhỡ đâu tôi bị kích động rồi không cẩn thận giết chết ông Tiêu của các người thì phải làm sao đây?” Tề Đẳng Nhàn vừa cười vừa hỏi.
Những tên lính cắn răng thật chặt, một tên quan lớn phất tay một cái, bọn họ chỉ có thể lùi về sau vài bước.
Tiêu Tinh tức giận nói: “Nhóc con, ở Tam Giác Độc mà còn dám điên cuồng như thế, tao thừa nhận mày chính là kẻ đầu tiên đấy! Mày muốn quyển sổ kế toán, tao có thể giao nó cho mày, nhưng mày phải nghĩ xem bản thân mình phải làm như thế nào mới có thể rời khỏi nơi này!”
Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói: “Tôi có ra ngoài được hay không cũng không cần ông quan tâm. Ông cứ ngoan ngoãn đưa quyển sổ kế toán đó cho tôi chẳng phải là được rồi hay sao? Hà cớ gì phải cứng ngắc như vậy chứ?”
Dù sao Tiêu Tinh cũng đã từng là ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700757/chuong-1594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.