Làm gì có nguyên nhân nào khác ngoài việc Quý gia rất giàu có chứ! Nói tài sản của nhà họ tương đương với cả một quốc gia cũng không hề là nói quá.
Ông cụ của Quý gia còn là khách quý của đế quốc Anh, sở hữu địa vị không hề bình thường ở đế quốc Anh, tài sản cũng nhiều ở mức độ không hề bình thường...
Long Phi Vũ nhìn thấy người bên cạnh Quý Khải thì vội vàng nói: “Lý tổng, đó chính là Trần Tuấn Nghị, giấy nợ của tôi đang ở trong tay anh ta.”
Lần này Long Phi Vũ bị mắc bẫy là do chính bản thân cậu ta không cẩn thận, đương nhiên cũng là bởi vì bên cạnh cậu ta còn có Long Phi Linh làm nội gián.
Vả lại, người gài bẫy cậu ta cũng có lai lịch không hề nhỏ, trực tiếp khiến cho món nợ mấy chục triệu của cậu ta lãi đơn dồn lãi kép lên đến tận hai tỷ, có thể nói là kề dao vào cổ tống tiền rồi.
Lúc này Quý Khải cũng nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn và Long Phi Vũ, anh ta lập tức nhướn mày và lạnh lùng nói: “Cậu Tuấn, từ bao giờ mà Trang sức Trần thị lại cho phép loại rác rưởi này bước vào đây thế?!”
Trong lúc nói chuyện, anh ta chỉ ngón tay về phía Tề Đẳng Nhàn, vẻ mặt vô cùng không vui.
Trong cả hai lần chạm mặt với Tề Đẳng Nhàn, anh ta đều chẳng có chút lợi lộc gì cả.
Ở lần đầu tiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700567/chuong-1404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.