Hứa Hử đã chết, những chiến sĩ Vĩnh Dạ Quân bị anh ta mê hoặc này cũng đã mất đi chỗ dựa rồi.
Bọn họ nhìn nhau một cái rồi nhao nhao bỏ súng trường tự động trong tay xuống.
Kiều Thu Mộng khẽ gật đầu và làm một động tác tay, người ở bên ngoài nhìn thấy thế thì cũng không khỏi thở phào một hơi rồi sắp xếp để rút lui.
“Này, trả lại nhẫn cho cô.” Tề Đẳng Nhàn đưa chiếc nhẫn cho Kiều Thu Mộng, mỉm cười và nói.
“Ừ.” Kiều Thu Mộng đáp lại, sau đó đưa tay trái ra và giơ ngón áp út của mình lên.
Tề Đẳng Nhàn với EQ thấp đương nhiên sẽ không nghĩ nhiều làm gì, hắn cứ thế đeo nhẫn vào tay cho người ta, thậm chí còn không nói lấy bất cứ một câu tán tỉnh nào.
Kiều Thu Mộng thầm nghĩ: “Võ công thì luyện lên tận trời rồi mà EQ vẫn ở mười tám tầng địa ngục thế này...”
Nếu như Tề Đẳng Nhàn biết được suy nghĩ của cô ấy thì nhất định sẽ khịt mũi khinh bỉ, dù sao thì hắn cũng cảm thấy bây giờ mình chính là một người có EQ vô cùng cao.
Người của Vĩnh Dạ Quân từng bước rời khỏi khách sạn, nhân tiện còn thu dọn cả cái xác của Hứa Hử.
Cái chết của Hứa Hử có lẽ sẽ khiến cho Chiến Phi có chút cảnh giác, có điều, với tính cách cẩn thận dè dặt đó của Chiến Phi, có lẽ anh ta sẽ không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700563/chuong-1400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.