Chiến Phi lại cau mày, anh ta ý thức được công lực của đối phương vô cùng cao, bây giờ là thời kỳ đặc biệt, anh ta tuyệt đối không nên để bị tiêu hao với người như vậy.
Nhiều tinh lực của anh ta phải dùng vào đại hội võ đạo, hơn nữa, còn phải chú ý tới những cao thủ võ học dũng mãnh vào Hương Sơn kia, tránh cho bọn họ xảy ra rối loạn, tạo thành hư tổn, đến lúc đó đại hội sẽ không tổ chức nổi nữa.
Trong lòng anh ta tính toán một hồi, cảm thấy trận đấu này thật sự không cần phải đánh, bởi vì, lợi ích đạt được không cao.
Chiến Phi, rốt cuộc là Chiến, hay là Phi?
“Muốn so chiêu với tôi, có thể! Chỉ là, cậu phải từng đánh nhau với các cao thủ của Hương Sơn đã rồi mới có tư cách này.” Chiến Phi lui về phía say một bước, chắp hai tay sau lưng, lạnh nhạt nói.
“Sợ tôi à?” Tề Đẳng Nhàn mỉm cười hỏi.
“Sợ cậu? Ha ha ha… Thật là nực cười! Chiến Phi tôi đây cả đời này tung hoành giang hồ, cậu cảm thấy tôi sẽ sợ cậu ư? Nếu cậu có lá gan, thì hãy tham gia đại hội võ đạo mà Hồng Bang và Long Môn cùng tổ chức đi, tôi ở đó chờ cậu!”
Chiến Phi trực tiếp cất tiếng cười to, sau đó quay đầu rời đi.
Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy anh ta sắp đi, muốn giữ người lại, nhưng nghĩ lại thì, hình như bây giờ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700461/chuong-1298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.