Tề Đẳng Nhàn nhìn Hứa Ức Ngọc với vẻ mặt tràn đầy những dấu chấm hỏi, hắn không hiểu rốt cuộc là cô đang nói cái gì.
Hứa Ức Ngọc bèn nói: “Xin lỗi nhé, tôi quên mất là anh nghe không hiểu tiếng ở vùng Hương Sơn chúng tôi. A, cái gì ấy nhỉ, cha tôi đã nói gì với anh vậy? Thân phận của anh chưa bị bại lộ đâu có đúng không?”
Tề Đẳng Nhàn đáp lại: “Ừ…”
Tề Đẳng Nhàn lười không muốn giải thích thêm bất kỳ điều gì với Hứa Ức Ngọc, miễn cho hắn phải tốn công tốn sức.
“Không có việc gì thì tốt quá rồi, bây giờ anh cứ yên tâm trốn ở nhà tôi một khoảng thời gian là được, đợi đến khi nào Lương Kiêu không còn ghim anh nữa thì hai ta có thể tìm cơ hội để chia tay.” Hứa Ức Ngọc lại nói.
“Cái gì ấy nhỉ, phí bồi thường tổn thất ấy, tốt nhất là cô đừng có quên.” Tề Đẳng Nhàn không quên nhắc lại vấn đề này cho Hứa Ức Ngọc nhớ.
Hứa Ức Ngọc bèn lườm Tề Đẳng Nhàn một cái rồi khoát khoát tay, sau đó nói: “Rồi rồi rồi, tôi biết rồi, đến lúc trả tiền thì anh sẽ không thiếu dù chỉ là một xu đâu.”
Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ trong lòng rằng chuyện này rất tốt, việc ở lại nhà họ Hứa không chỉ giúp hắn thoát khỏi cục An ninh quốc gia mà còn có thể giúp hắn kiếm chác được một khoản từ chỗ Hứa Ức Ngọc.
Tề Đẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700412/chuong-1249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.