Hắn bước về phía trước một bước, sắc mặt của u Mặc ngay lập tức bị dọa cho tái mét.
Nói cô ta không sợ Tề Đẳng Nhàn chính là nói dối!
Dù sao thì Chu Quang Vinh cũng đã bị Tề Đẳng Nhàn xé toạc hai cánh tay ở ngay trước mặt mọi người, bây giờ anh ta vẫn còn đang nằm trong vũng máu và lạnh đến thấu xương rồi.
u Mặc cắn răng nói: “Phải, tôi đang sợ đấy! Nhưng nếu bắt tôi nhận lòng tốt liên quan đến Lục Chiến Long thì tôi thà chết còn hơn!”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói: “Thật là không biết tại sao hiểu lầm của cô đối với anh ấy lại sâu sắc đến như vậy đấy?”
u Mặc cười khẩy và nói: “Tôi đã từng liên lạc với anh ta không chỉ một lần, thế nhưng anh ta vẫn luôn giả đui giả điếc, anh tưởng rằng tôi không tuyệt vọng hay sao?”
Tề Đẳng Nhàn sững sờ một lúc rồi bình tĩnh nói: “Tôi biết rồi, không phải là cô hiểu nhầm anh ấy mà là có người đã đánh lạc hướng cô. Những năm nay Lục Chiến Long vẫn luôn đi tìm tung tích của cô, thông tin duy nhất có liên quan đến cô mà anh ấy có được chính là video cô bị bắt cóc... hơn nữa, kẻ xấu đã dùng chính video đó để uy hiếp anh ấy.”
u Mặc hoàn toàn không tin.
Chính vào lúc này, thuộc hạ của Trần Ngư vội vội vàng vàng chạy vào và nói: “Cô Trần, có thư của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700380/chuong-1217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.