Mái tóc dài màu hạt dẻ xõa tung hơi rối, gọng kính ưu nhã trí thức lại có vẻ cực kỳ xứng với một thân sườn xám, quả thực là không cho người phụ nữ khác bất luận đường sống nào.
“Ô? Hôm nay cô không giả dạng xấu xí nữa hả?” Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy Trần Ngư vẫn chưa cố tình hóa trang thì ngạc nhiên hỏi.
“Không có cô gái nào thích bản thân mình xấu xí cả đúng không? Ừm? Vị này hẳn là người bạn Đồ Tể kia mà anh đã nói đi!” Ánh mắt của Trần Ngư xẹt qua Đồ Tể bụ bẫm ở một bên, hỏi.
Đồ Tể nghiêm túc nói: “Chúc cô buổi sáng tốt lành, Trần tiểu thư.”
Trần Ngư và Đồ Tể đã từng chạm mặt nhau ở trong buổi triển lãm ô tô của Lư thị ở thành phố Tây Hà, khi đó cô ta vừa bước ra cũng đã khiến toàn trường kinh diễm một trận.
Chẳng qua là một thân trang phục ngày hôm nay càng thêm đăng phong tạo cực.
Trần Ngư cười cười nói: “Tiếp theo chúng tôi muốn mở rộng quy mô làm việc ở Quang Dương bên này, còn phải nhờ Đồ Tể tướng quân ngài giúp đỡ nhiều hơn!”
Đồ Tể lắc đầu nói: “Trần tiểu thư cô khách khí quá rồi, không có tôi trợ giúp thì chỉ cần dựa vào năng lực của cô cũng có thể làm được rất nhiều chuyện.”
Tề Đẳng Nhàn đánh giá hai mắt của Trần Ngư một lúc rồi hỏi: “Hôm nay muốn ngả bài với Trần Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700336/chuong-1172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.