Mắt phượng tiêm quyền đánh xuống chính là một lực có khả năng
xuyên thấu, một khi bị đánh trúng thì không chết cũng tàn phế, dù sao thì toàn bộ lực đạo cũng đều tập trung vào một khối đốt xương nhô lên kia.
Nhưng hai chiêu này hạ xuống vẫn còn chưa đủ để Tề Đằng Nhàn hô lên câu lợi hại, mà lợi hại hơn chính là tay trái bắt kịp theo hạ xuống phản đòn, một khi bị nằm sẽ lập tức bị vặn gãy khớp xương.
Loại người như Khải Hoàn này cả ngày lăn lê bò lết ở cửa sinh tử trong quân doanh, đấu pháp tự nhiên sẽ cực kỳ cay độc tàn nhẫn, vừa ra chiêu là muốn lấy mạng người, muốn để ông ta đánh ra chiêu thức đẹp thì ngược lại là làm khó cho ông ta.
Hơn nữa, một bộ các chiêu thức liên tiếp của Khải Hoàn còn có một loạt biến hóa.
Dụ Khôn đứng xem ở một bên kinh hãi, nếu chính mình đi lên gặp phải một chiêu kia của Khải Hoàn thì đúng thật là như bị xích sắt cầm chân, tiến không thể tiến, lùi không thể lùi!
Một chiêu này đánh cho đối thủ trở tay không kịp, tiến thoái lưỡng nan!
Khiến đối phương sinh ra do dự.
Mà một khi do dự thì tất sẽ bại trận!
Nhưng Tề Đằng Nhàn chỉ đứng tại chỗ mà không lùi bước nào, lệch một chút rồi quay một vòng, cắm đột nhiên cúi xuống rồi lui về! "Bang!"
Nắm tay đánh xuống trực tiếp bị cắm và xương quai xanh của hắn kìm kẹp, mà khớp xương nhô lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700331/chuong-1167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.