Mạc Khang nghe thấy lời này thì cũng động tâm, nói: “Điều kiện mà Trần tiểu thư đưa ra này tất nhiên là tôi rất vui! Nhưng mà vấn đề trước mắt là tôi cũng có khó khăn, không thể đồng ý với cô được.”
Trần Ngư nhàn nhạt nói: “Tướng quân Mạc Khang có khó khăn gì thì có thể nói thẳng, là bạn bè, có thể giúp tôi nhất định sẽ giúp.”
Tuy rằng Tề Đẳng Nhàn biết hai chữ “Bạn bè” của Trần Ngư là gặp quỷ nói tiếng quỷ nhưng hắn vẫn rất khó chịu.
Nhưng Trần Ngư có tâm tư gì chứ, căn bản là không cần liếc hắn một cái đã có thể đoán được tâm lý hắn hoạt động như nào nên yên lặng vươn tay nhỏ tới, nhẹ nhàng vỗ vỗ ở trên đùi hắn.
“Aiz, phụ nữ quá thông minh cũng không phải là chuyện gì tốt!”
Tề Đẳng Nhàn sửng sốt, sau đó âm thầm thở dài ở trong lòng, chút khó chịu nọ cũng theo gió tan thành mây khói.
“Được, nếu Trần tiểu thư đã hào phóng như vậy thì tôi đây cũng không khách khí nữa!”
Mạc Khang nghe thấy lời Trần Ngư nói thì cười ha ha, sau đó cao hứng nói.
Trần Ngư cười cười nói: “Mạc Khang tiên sinh không cần phải khách khí với tôi, về sau mọi người phải hợp tác trong thời gian dài mà!”
Mạc Khang nói: “Trần Ngư tiểu thư có biết thủ hạ dưới trướng của Trần Tiên Hà có một cao thủ tên là Dụ Khôn không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700326/chuong-1162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.