Khá lắm, cả con phố, tất cả đều là người, trong tay mỗi người, đều cầm một khẩu AK47.
Những người này đang tụm ba tụm năm, tùy tiện tụ tập ở một chỗ để khoác lác huyên thuyên, cạch cạch hút thuốc, thậm chí có người ở tại chỗ rồi móc ra một ít bột phấn màu trắng rồi hưng phấn lên.
Hiển nhiên, đây là lực lượng vũ trang của tập đoàn Vạn Thịnh!
"Bên ngoài ít nhất có hơn một trăm người, tất cả đều cầm theo AK47." Trần Ngư trở về, mặt đen sì nói với Tề Đẳng Nhàn ở dưới lầu.
"Anh có phải lại đắc tội với người khác hay không thế? Bà đây cũng không muốn chết ơ dưới đạn lạc đâu!”
Khóe miệng Aleksandrovich không khỏi hiện ra một nụ cười đắc ý, nói: "Anh đã nghe thấy cả rồi chứ?”
Tề Đẳng Nhàn chậc chậc một tiếng, Quang Dương này quả nhiên là loạn thế, hơn một trăm người cầm theo AK47 tụ tập ở đường phố phía bên ngoài của căn phòng này, vậy mà lại không có ai quản lý.
Bề ngoài trận này khiến mọi người nhìn vào đều thấy sợ hãi.
Aleksandrovich đã tính sẵn trong lòng, nói: “Nói đi, cậu muốn chết ở chỗ này hay là thành thành thật thật trở thành thuộc hạ của tôi, làm việc cho tôi đây?”
Tề Đẳng Nhàn cười tủm tỉm rút di động ra gọi tới một dãy số, nói: “Tới, sếp lớn của anh tìm anh!”
Aleksandrovich nghe thấy lời này thì sửng sốt, nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700315/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.