“Hiện giờ, vị trí đà chủ bỏ trống đã lâu, chính là vì bầy rồng không thể một ngày không đầu…”
“Cho nên, đại hội Long Môn Thượng Hải lần này, cũng là vì để chọn lựa đà chủ tân nhiệm của Long Môn Thượng Hải chúng tôi!”
Bên dưới, một đám thành viên của Long Môn ngay lúc này bỗng nhiên vung cánh tay hô lớn: “Giang tiên sinh! Giang tiên sinh!”
Nghiêm Mộc Long cũng đang ngồi trên ghế, dựa lưng lên lưng ghế phía sau, chân dài vắt lên, lười biếng lại không có hứng thú mà nhìn một màn này.
Đối với cô ta mà nói, tham dự chuyện như thế này, thật sự có hơi nhàm chán, điều duy nhất khiến cô ta hứng thú chính là, sau khi Giang Sơn Hải ngồi lên cái ghế đà chủ này, Tề Đẳng Nhàn có đen mặt hay không?
Đối mặt với tiếng hô to như núi, nụ cười trên măt Giang Sơn Hải càng đậm hơn.
Giang Khuynh Nguyệt không cam tâm, tên đàn ông này, vì cái ghế này mà thậm chí còn bán đứng nhân tính, nhưng mà, cuối cùng ông ta vẫn là sắp thành công rồi sao?
Chẳng lẽ không từ thủ đoạn nào mới là con đường thành công duy nhất hay sao?
Giang Khuynh nguyệt cảm thấy, chuyện này không công bằng, lại càng không chính nghĩa!
“Giang tiên sinh đối với Long Môn Thượng Hải mà nói, khổ lao hay công lao cùng đều có đủ, vị trí đà chủ bỏ trống đã lâu, lẽ ra nên do người tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700264/chuong-1099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.