Triệu Đồ Long khinh thường nói: “Người không vì mình, trời tru đất diệt. Loại nguy hiểm này, tôi không tin hắn sẽ dễ dàng đến như vậy!”
Nghiêm Mộc Long nói: “Không phải ai cũng chỉ biết đến lợi ích trước mắt, hắn là một người nghĩa khí, rất xem trọng bạn bè. Huống chi, bản thân mị lực nhân cách của Lục Chiến Long, cũng đủ để thuyết phục rất nhiều hào người tài.
Triệu Đồ Long liếm đầu ngón tay, nói: “Thanh danh của Lục Chiến Long chỉ ở sau Ngọc Tiểu Long cũng không phải không có nguyên nhân tới.”
Nghiêm Mộc Long chỉ cảm thấy cả người không được tự nhiên, Triệu Đồ Long người này, rõ ràng địa vị không thấp, nhưng lại làm ra một số hành động làm người ta cảm thấy thật rẻ tiền.
“Trận đấu ở Thượng Hải, đã tới thời điểm mấu chốt, Triệu Đồ Long anh tuyệt đối không được làm việc theo cảm tính.”
“Trong khoảng thời gian này, anh muốn làm gì, tốt nhất đều phải báo cho tôi.”
“Nếu không nói, tôi không ngại liên thủ với Tạ Cuồng Long, đánh gãy chân của anh!”
Đôi mắt Nghiêm Mộc Long thâm trầm mà nhìn Triệu Đồ Long, lạnh giọng cảnh cáo người đàn ông tùy tính, thích gì thì làm nấy này.
Triệu Đồ Long châm chọc mà cười, nói: “Hai người các người liên thủ, tôi đích xác không phải đối thủ, nhưng muốn dễ dàng đánh gãy chân tôi, thì không dễ đâu.”
“Bản lĩnh chạy trốn của tôi, sau khi Hồng Thiên Đô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700235/chuong-1070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.