Trong lòng Tề Đẳng Nhàn âm thầm chửi mắng Tôn Dĩnh Thục, hôm đó không phải cô ta là người đã cưỡng ép kéo người khác lên giường để trốn tránh sao?
Hơn nữa, trên giường lúc đó có nhiều chỗ lộn xộn như vậy, lỡ hôn chút ở chân thì có sao?
Lý Vân Uyển cười tít mắt, hỏi: "Ơ, bà Tôn nói câu này là có ý gì vậy?"
Dương Quan Quan cũng nói: "Hình như có người hôn phải chân của cô ta?"
Trong lòng Tề Đẳng Nhàn hoảng sợ, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh như thường, thản nhiên nói: "Ha ha, Tôn Dĩnh Thục đang muốn lấy oán báo ơn thôi, giậu đổ bìm leo cũng không phải lần một lần hai, cứ mặc cô ta muốn nói thế nào thì nói, chúng ta hà cớ gì phải quan tâm?”
Nhìn thấy bộ dạng điềm nhiên như không của hắn, hai người còn lại sững sờ.
Khi Lý Vân Uyển và Dương Quan Quan ở gần nhau, trong lòng họ đều hiểu rõ, hiếm khi nào nhắc tới Tề Đẳng Nhàn.
Nhưng nếu Tôn Dĩnh Thục dám gây ra chuyện tày trời như vậy, nòng súng của hai người họ đều sẽ không kiêng nể gì mà chĩa vào cô ta!
Tuy nhiên, nhìn dáng vẻ như không có gì xảy ra của Tề Đẳng Nhàn khiến hai người nghi ngờ, chẳng lẽ đây thật sự là thủ đoạn hòng gây ra sự chia rẽ của Tôn Dĩnh Thục sao?
"Những nhà đầu tư này đều thích gài mìn dưới chân ông đây, nóng lòng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700214/chuong-1049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.