Lục Chiến Long ở một bên nhìn liên tục gật đầu, trong lòng không khỏi cảm thán võ công của Dương Quan Quan cao cùng với trình độ dạy đệ tử của Tề Đẳng Nhàn.
“Dương Tĩnh, anh là người trẻ tuổi ưu tú nhất trong các thế hệ của nhà họ Dương, vậy mà cũng chỉ có như thế thôi sao?”
“Các người luôn miệng mắng tôi là phế vật rác rưởi, nhưng anh thì sao, ngay cả phế vật như tôi cũng không đánh lại.”
“Tôi cho anh cơ hội, nhưng anh lại không sử dụng được!”
“Một phần ba gia sản kia đã định sẵn là các người không giữ được nữa!”
Dương Quan Quan nhìn về phía Dương Tĩnh, liên tục cười lạnh, đánh người ta thành như vậy còn không quên bỏ đá xuống giếng.
Mối hận thù giữa cô ấy và Dương gia có thể nói là không đội trời chung, nếu như không phải vì nể mặt Dương lão gia tử, cô ấy nhất định sẽ dùng một tay mình phá hủy toàn bộ Dương gia!
Cũng may Dương lão gia tử cuối cùng tỉnh ngộ, để lại cho cô ấy một phần gia sản, hơn nữa cũng tâm sự với cô ấy rất nhiều, điều này đã thay đổi suy nghĩ ban đầu của Dương Quan Quan.
Lục Chiến Long bình tĩnh nói: “Vừa rồi Dương Tĩnh đã nói với tôi, nắm đắm không có mắt, cho nên khó tránh khỏi có thương vong. Cậu ta bị đánh thành như vậy, chỉ có thể nói là kỹ năng không bằng người khác.”
Sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700204/chuong-1039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.