Tạ Cuồng Long nằm mềm nhũn trong đống đổ nát, cơ thể đau đớn tột cùng, nhưng hắn ta lại hoàn toàn không quan tâm đến những đau đớn đó, trong lòng chỉ có hoang mang và kinh ngạc.
Hắn ta tại sao lại thua chứ?
Tề Đẳng Nhàn làm thế nào mà lại bắt được thanh thép trong khi hắn ta đang xoay nhanh như vậy.
“Chỉ có tử đấu mới có thể khiến tôi không ngừng tiến bộ, kéo dài chiến đấu ngay cả khi cơ thể đã bị thương mới càng kích thích được thêm tiềm năng của cơ thể.”
Tề Đẳng Nhàn mở mắt kèm theo một nụ cười trên môi.
hắn cảm thấy bản thân dường như đã lĩnh ngộ sâu hơn về một vài khía cạnh của quyền pháp, khả năng kiểm soát các cơ quan, huyệt đạo và thậm chí nhỏ nhất là những mạch máu tưởng chừng cũng chính xác hơn.
Sau đó hắn còn cảm nhận được vô số các tổn thương ẩn trong cơ thể.
Những tổn thương này là di chứng của những lần bị thương trước đó, trông như đã lành nhưng khi hắn lớn tuổi hoặc khi sức khỏe giảm sút, chắc chắn sẽ tái phát.
Tạ Cuồng Long mãi đến lúc này mới đẩy gạch đá trên người ra, đứng dậy từ trong đống đổ nát, hai cánh tay hắn sưng to, toàn thân lấm lem bụi đất, trông vô cùng chật vật.
Tề Đẳng Nhàn chậm rãi bước lên.
Tạ Cuồng Long sầm mặt, lạnh lùng nói: “Tôi thua rồi! Tề tư lệnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700151/chuong-986.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.