Long Á Nam nhìn Dương Quan Quan một cái, giải thích cho cô ta.
Thủ đoạn của Tạ Cuồng Long quá tinh vi, kết hợp sử dụng các loại công cụ, trang bị khác nhau, cùng với địa hình phức tạp, gần như đã khiến Tề Đẳng Nhàn phải nhận thua trong trận này.
Đây cũng là lần đầu Dương Quan Quan thấy Tề Đẳng Nhàn bị ép đến mức này.
Tạ Cuồng Long cười nói: “Anh cứ tiếp tục như vậy cũng không có cơ hội chiến thắng, nếu như thua thì mau chóng tìm Phó lão xin từ chức đi, đỡ phải cảm thấy mất mặt khi ở lại chiến bộ!”
Tề Đẳng Nhàn đáp: “Được! Nếu tôi thua sẽ ngay lập tức xin từ chức, nhưng nếu anh thua thì sao?”
m thanh của Tạ Cuồng Long càng thêm kiêu ngạo, khinh thường nói: “Tôi sẽ thua sao? Anh dựa vào cái gì để thắng được tôi!”
Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói: “Tôi cũng không muốn nói gì khác, nếu anh thua thì sau này gặp tôi đều gọi anh một tiếng đại ca.”
Tạ Cuồng Long lại ném ra một quả bom mồi, Tề Đẳng Nhàn tưởng đó lại là một quả bom choáng nên hoảng sợ, nhanh chóng né tránh.
“Ha ha ha, được!” Tạ Cuồng Long điên cuồng cười to, đúng như tên gọi của hắn, thực sự là điên rồi.
Tề Đẳng Nhàn đá bay quả bom mồi rơi bên cạnh mình, nheo mắt cười lạnh nói: “Anh thực sự cho rằng ở địa hình phức tạp này tôi không thể làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700147/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.