Ông ta chỉ cảm thấy hai tay mình bị một cái tát kia đánh trúng tựa như lửa đốt, vén tay áo lên nhìn, khá lắm, một đạo chưởng ấn thô to bao trùm hai cánh tay, chỗ trúng chiêu, tựa như bị bỏng nặng, đỏ thẫm vô cùng.
“Ngươi làm gì, muốn hại người à?!” Dương Quan Quan quay đầu liền hướng về phía người hô “Hạ thủ lưu tình” hét lên giận dữ.
Nếu vừa rồi Liễu Tông Nham Toại lợi dụng tình thế để đánh trả, mặc dù không chắc chắn rằng Tề Đẳng Nhàn sẽ thua, nhưng tình hình nhất định sẽ không khá hơn chút nào.
Tuy nhiên, Liễu Tông Nham Toại thực sự rất quân tử, ông ta từ bỏ cơ hội dễ như trở bàn tay này và chọn lui lại phía sau.
Sự rút lui này cũng có nghĩa là ông ta đã thừa nhận thất bại.
Nhưng không ai ngờ tới, người kêu Tề Đẳng Nhàn dừng tay lại là Triệu Hồng Nê.
Liễu Tông Nham Toại khẽ gật đầu với Triệu Hồng Nê, nói: “Cô Triệu, sao cô lại ở đây?”
Triệu Hồng Nê chậm rãi đi vào, cười thản nhiên nói với Tề Đẳng Nhàn: “Hai chưởng vừa rồi rất thú vị, xem ra anh đã thắng rồi? Có muốn thương lượng với tôi không!”
Tề Đẳng Nhàn trợn to mắt nhìn cô ta, có chút xem thường nói, đây là nói tiếng người sao?
“Nếu tôi không đến, có khi ông bị đánh chết rồi!” Triệu Hồng Nê nhìn Liễu Tông Nham Toại, vẻ mặt không vui nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700137/chuong-972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.