"Thậm chí, cho dù anh liên thủ với người đứng đầu Tuyết Quốc thì vẫn sẽ mâu thuẫn như vậy thôi. Bởi vì anh cũng biết rằng người đứng đầu đó đang nắm giữ huyết mạch kinh tế, ràng buộc nhân dân là điều vô đạo đức, không chính nghĩa."
"Nhưng, anh muốn đạt được mục đích của mình, lại không thể không duy trì mâu thuẫn này sao? Điều này khiến anh rất hoang mang, sau đó, nội tâm lại bắt đầu đấu tranh."
Tề Đẳng nhàn cũng không né tránh, khẽ cười, nói: "Hình như là như vậy."
Dương Quan Quan cũng thở dài, đáp: "Thái độ như vậy có thể ảnh hưởng tới quyền pháp tung hoành ngang dọc của anh đó!"
Tề Đẳng Nhàn hỏi: "Vậy cô có gì hay có thể dạy tôi không?"
Dương Quan Quan xòe hai bàn tay ra, chậm rãi nói: "Nói thật, tôi không có, bởi vì chính bản thân tôi cũng rất mâu thuẫn!"
"Ranh giới của tư quyền rất rõ ràng, hoặc nói cách khác, chỉ khi công quyền bị hạn chế mới có thể định nghĩa được pháp luật, tạo ra trật tự và mỹ đức."
"Từ truyền đống đến hiện đại là nhân thức của tiểu nông, nhân thức của phụ huynh, nhận thức của quân chủ đến nhận thức của tư sản tư quyền."
"Nhưng anh muốn làm được những chuyện này không thể không nhờ vào lực lượng của Trần gia, và lực lượng của người đứng đầu Tuyết Quốc."
Tề Đẳng Nhàn giơ ngón tay cái lên, thư ký Dương giỏi thật, nói mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700124/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.