Lý Vân Uyển nói: “Dì có thể không khách sáo đến mức nào được chứ? Dì thử không khách sáo một lần cho cháu xem nào!”
Tống Chí Mai lại cau mày nói: “Vân Uyển, không được vô lễ với dì Vi!”
Lý Vân Uyển khẽ hừ một tiếng, bây giờ cô ấy có nhìn trái nhìn phải thế nào cũng cảm thấy Vi Họa Mi rất không vừa mắt, thế mà lại dám bắt mình chia tay với Tề Đẳng Nhàn? Không biết đây là bảo bối mà mình vất vả lắm mới nhặt được về hay sao?
“Có điều, Tiểu Tề này, cháu cũng phải cho ta một lời giải thích hợp lý với được.” Tống Chí Mai nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, trong ánh mắt không khỏi mang theo một chút bất lực.
Vi Họa Mi nói: “Cậu ta có thể đưa ra lời giải thích như thế nào được cơ chứ? Hôm nay cậu ta đến đây chính là để phá hoại chuyện tốt của chúng ta.”
Tề Đẳng Nhàn tùy tiện rút tay ra khỏi túi và móc ra một viên ngọc tủy rồi đặt ở trên mặt bàn, thản nhiên nói: “Đây chính là lời giải thích của cháu!”
Tống Chí Mai kinh ngạc nói: “Ngọc tủy của giám đốc Long Môn Thượng Hải? Tại sao thứ này lại ở trên người cháu!”
Vi Họa Mi ở bên cạnh nhìn thấy thế thì cũng vô cùng bất ngờ, hai mắt sắp trợn ngược lên luôn rồi.
“Cháu... tại sao lại có thứ này?” Vi Họa Mi nhìn Tề Đẳng Nhàn và hỏi với giọng ngạc nhiên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700104/chuong-939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.