Cái tên chuyên gia làm đồ giả này đã từng làm giả tác phẩm của rất nhiều nhà nghệ thuật, hơn nữa còn lấy giả tráo thật, không biết đã lừa được bao nhiêu tài sản rồi.
Tín vật của Long Môn tuy rằng tinh xảo nhưng so với các tác phẩm của những nhà nghệ thuật kia thì quả thực là quá đơn giản, chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi thôi mà anh ta đã chế tác xong rồi.
Tề Đẳng Nhàn móc đồ thật ra từ trong túi quần, khiến cho Lý Vân Uyển nhìn mà cạn lời...
Đồ giả được người ta gói ghém cẩn thận, đồ thật thì Tề Đẳng Nhàn lại dứt khoát nhét vào trong túi quần, cũng không sợ va đập hay là rơi mất.
“Vẫn có thể nhìn ra một chút khác biệt nho nhỏ.” Tề Đẳng Nhàn cầm lên so sánh, nheo mắt cười cười: “Cơ mà cũng một chín một mười thôi, có lẽ người đó sẽ không nhận ra đâu.”
Lý Vân Uyển cảnh giác nói: “Anh lại chuẩn bị làm ra chuyện xấu gì thế?”
Tề Đẳng Nhàn vui vẻ nói: “Tôi chuẩn bị bán cái thứ này với giá một tỷ!”
Lý Vân Uyển kinh ngạc nói: “Không phải anh chuẩn bị bán cho mẹ em đấy chứ? Coi chừng em đánh chết anh đấy!”
Tề Đẳng Nhàn ngây người một lát, sau đó cười nói: “Ai lại làm thế, lừa ai thì lừa cũng không thể lừa mẹ vợ mà! Tuy rằng trước đó tôi và mẹ vợ có chút xích mích, nhưng đó cũng là chuyện từ lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700100/chuong-935.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.