Triệu Hồng Nê cũng không thay đổi lối chơi, hoàn toàn đánh dựa theo kì phổ.
Dần dần, Tề Đẳng Nhàn thoát khỏi thế yếu.
Quân cờ cuối cùng đặt xuống, bắt đầu đếm mục, Tề Đẳng Nhàn thắng được với nhiều hơn nửa mục.
Sắc mặt Triệu Hồng Nê lạnh nhạt, nói: “Anh quả thật là đồ tiểu nhân đê tiện!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Đã nhường rồi, cảm ơn cảm ơn!”
Hắn liên tục chắp tay với Triệu Hồng Nê, mặt già cũng hơi đỏ lên, nếu không phải Triệu Hồng Nê đã nhường, hiện tại hắn chỉ sợ đã chết đến không thể chết hơn.
Cũng may trí nhớ của hắn cũng đủ tốt, trước kia đã xem qua cuốn kỳ phổ kia, sau đó lại đánh một lần với Triệu Hồng Nê nên mới nhớ rõ ràng rành mạch.
“Anh gọi người chơi cờ với tôi gần đây nhất đến đi, tôi muốn trực tiếp đánh một ván với người này.” Triệu Hồng Nê nhíu mày nói.
“Không thành vấn đề, không thành vấn đề! Mấy ngày nữa tôi sẽ gọi cô ấy đến Thượng Hải.” Tề Đẳng Nhàn mỉm cười nói.
Triệu Hồng Nê khinh thường nhìn hắn một cái, cảm thấy chơi cờ với loại người này, quả thực chính là làm bẩn cờ vây thần thánh, đương nhiên cũng là một loại sỉ nhục đối với năng lực chơi cờ của bản thân.
Nhân cách Triệu Hồng Tụ vẫn chưa đi ra.
Tề Đẳng Nhàn hoàn toàn có thể thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy trước đây bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700096/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.