Tiếng súng dần dần yếu đi rất nhiều, cũng không còn nghe thấy tiếng nổ của lựu đạn nữa, hiển nhiên, hỏa lực mà đối phương mang theo cũng không phải là quá nhiều.
Ngọc Tiểu Long hít vào một hơi thật sâu, trong mũi ngập tràn mùi khói thuốc súng của chiến trường, cô ấy thắt chặt chiếc mũ sắt đã lởm chởm của mình và trầm giọng nói: “Nhất định phải bảo vệ tốt Trần Liệt!”
Tề Đẳng Nhàn đã đang bảo vệ ở bên cạnh Trần Liệt rồi, bàn tay tóm lấy chiếc thắt lưng chiến thuật, nắm lấy một khẩu súng ngắn có hình thù quái dị rồi giơ tay bắn lên không trung.
“Bùm!”
Pháo sáng bị bắn lên không trung và nổ tung, ngay lập tức chiếu rọi môi trường tối tăm ở xung quanh.
Hắn giương mắt nhìn lên, chỉ thấy dưới ánh sáng lờ mờ hiện lên những bóng dáng màu đen, ai nấy đều che mặt, đội mũ sắt, trang bị đầy đủ.
Mỗi người trong số họ đều mang đến một cảm giác rất nặng nề, trong ánh mắt chỉ lộ ra một loại sát khí và thờ ơ.
“Đây chính là Tiểu đội điềm gở trong truyền thuyết, là Tiểu đội điềm gở mà ngay cả Ngọc Tiểu Long cũng không tiếc lời khen ngợi!” Tề Đẳng Nhàn nheo mắt lại, nhìn quanh một lượt và đã nhìn thấy rõ hết được môi trường ở xung quanh rồi.
Tiểu đội này tổng cộng có hơn ba mươi người, cứ hai người lại tạo thành một phân đội nhỏ, bọn họ vô cùng ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700030/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.