Tề Đẳng Nhàn vỗ vỗ chiếc mũ chống đạn và cười nói: “Cái này tốt này, không cần phải cải trang nữa, người khác hoàn toàn không nhìn thấy mặt chúng ta.”
Sau khi nói xong lời này, hắn trực tiếp đội chiếc mũ lên đầu và nói: “Có hơi nặng nha, nhưng mà thôi không sao hết.”
Dạ Ma hoàn toàn chết lặng, không bao lâu sau, mọi người xung quanh đều đã hoàn tất việc trang bị rồi.
“Xuất phát thôi, mục tiêu của chúng ta là căn cứ bí mật ở trong núi, sau khi đến được đó thì sẽ có người đến tiếp ứng.” Ngọc Tiểu Long đưa tay ra chỉ vào bản đồ và nói.
Mọi người đều đến xem một chút và nhao nhao gật đầu.
Đang chuẩn bị xuất phát thì Dạ Ma mới kêu lên: “Chờ đã!”
Đồ Phu quay đầu lại và mắng: “Đồ ngốc, cậu có chuyện gì?”
“A... Tôi thay trang bị cái đã!” Dạ Ma vội vàng nói, sau đó bắt đầu luống cuống mặc mấy thứ đồ bảo hộ như áo chống đạn lên người.
Tề Đẳng Nhàn nói với giọng bất ngờ: “Ấy, không phải mấy tên nhát gan mới mặc mấy thứ này hay sao? Đàn ông chân chính thì làm gì cần áo chống đạn chứ!”
Dạ Ma ngượng ngùng cười nói: “Nói đùa thôi, nói đùa thôi mà!”
Anh ta nhìn thấy người như Tề Đẳng Nhàn cũng bọc lấy mình thật chặt để sẵn sàng đón địch thì đã ngay lập tức ý thức được việc e rằng đây không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700028/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.