Tần Đường Ngọc nói: "Một trăm năm mươi triệu, khi trường đấu chó này ở thời kỳ đỉnh cao, một tháng gần như đã có thể kiếm được rồi. Đối với vị dì ba kia mà nói, quả thật là không nhiều lắm.”
Tề Đẳng Nhàn nói: "Nếu bà ta có thể ra máu nhu này, vậy thì để cho bà ta ra nhiều một chút là được rồi.”
Tần Đường Ngọc đã bội phục Tề Đẳng Nhàn đến mức quỳ rạp xuống đất luôn rồi, trình độ chọn chó này thật sự là quá cao, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra con nào tốt con nào kém.
Triệu Mạn Nhi không phải là không muốn gặp cô sao? Vậy để Tề Đẳng Nhàn nắm được cái đuôi của bà ta, xem bà ta còn có thể ngồi yên hay không!
Người dẫn chương trình đã sắp xếp cho hai con chó ở trận thứ ba vào sân, một Bun Anh, một chó săn lớn.
Chó Bun Anh có thể nói là tồn tại cấp bá chủ của giới đấu chó, bởi vì chúng không có cảm giác đau đớn gì, hơn nữa lực cắn vô cùng kinh người, trời sinh hiếu chiến.
Chẳng qua, chó săn cỡ lớn này cũng không đơn giản, vừa nhìn đã biết là thợ săn được bồi dưỡng mà ra, thường xuyên chui vào rừng già thâm sơn cùng sói già và gấu lớn quần nhau.
"Lần này chọn con nào?" Tần Đường Ngọc không khỏi thấp giọng hỏi.
"Con Bun Anh kia." Tề Đẳng Nhàn híp mắt nhìn trong chốc lát, lại nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700014/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.