Đồ Tể nhìn hắn với vẻ mặt không chút thay đổi, vẻ mặt lạnh lùng.
Oán Quỷ thì lần tràng hạt (hành động di chuyển các hạt châu bằng ngón tay),tròng mắt đảo quanh không ngừng, miệng lải nhải kinh Phật gì đó.
Dạ Ma nói: "Đây cũng là một cơ hội tốt, có muốn phản sát hay không? Trước đây hắn tra tấn chúng ta thảm như vậy mà, cơ hội báo thù đã đến rồi!”
Đồ Tể cười lạnh nói: "Ngu ngốc!”
Oán Quỷ không nói gì.
Dạ Ma giận dữ nói: "Đồ mập chết tiệt, mày nói cái gì thế? Có tin tao dám giết mày không?”
Đồ Tể tiếp tục cười lạnh, nói: "Có thể dùng óc heo của mày để suy nghĩ thật kỹ hay không, chúng ta cho dù có liên thủ để giết Nhị đương gia, vậy thì tính thế nào đây?”
Dạ Ma nói: "Đương nhiên là ung dung mà sống sung sướng rồi!”
“Đại đương gia đâu?’ Tên Đồ Tể hỏi.
Dạ Ma sửng sốt, sau đó ấp úng nửa ngày, nói: "À... Cũng đúng, còn có đại đương gia nữa..."
Đồ Tể nói: "Nhị đương gia có chuyên gì bất trắc, ước chừng Đại đương gia có thể rinh mày đi chơi ngũ mã phanh thây*! Trừ phi, mày có bản lĩnh giết cả Nhị đương gia và Đại đương gia cùng nhau, vậy tao khẳng định sẽ làm cùng mày.”
Dạ Ma khóe miệng co giật hai cái, cái này quá khó rồi.
Oán Quỷ nói: "Tôi nghe tham lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700008/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.