Dương Quan Quan nhịn không được mà chửi thầm, tim đập như trống, hoảng hốt vô cùng.
Lúc cô lấy chứng minh thư ra, cơ hồ muốn đưa đầu giấu vào trong lồng ngực mình, trong lòng không ngừng mắng tên EQ thấp này, nếu có dự mưu, không biết phải đặt phòng trước sao?
Đi thang máy lên tầng, thẻ phòng trượt một cái rồi mở cửa, cắm vào khe cắm thẻ, trong phòng nhất thời sáng đèn lên.
Dương Quan Quan luống cuống tay chân đứng ở cửa, khẩn trương giống như một cục sắt, đến động đậy cũng không dám.
Bỗng nhiên, đèn tắt, thì ra là Tề Đẳng Nhàn người này không biết từ lúc nào đã rút thẻ ra.
Ánh đèn bỗng nhiên tối sầm lại, làm mắt người tự nhiên không thích ứng được, hơn nữa cửa sổ còn kéo rèm, trong phòng có thể nói là trong nháy mắt đã thành đưa tay không thấy năm ngón tay.
Dương Quan Quan chỉ có thể dựa vào cảm giác mà nhận ra trong bóng tối có người tập kích mình, sau đó lưng cô đã đụng vào cánh cửa, hô hấp nóng rực kia, sức lực kia, cơ bắp đầy đặn kia, khiến cho cô ta vô cùng hoài nghi đối phương là một con dã thú.
“Anh quá hèn hạ!” Dương Quan Quan không khỏi thấp giọng phản kháng.
“Tôi cũng không muốn lần sau thiếu chút nữa là bị người đánh chết, mới nhớ tới cây cải trắng tươi ngon mọng nước mà mình nuôi còn chưa ủi mất!" Tề Đẳng Nhàn không biết liêm sỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3700003/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.