Tề Đẳng Nhàn lại bỗng nhiên cảm thấy có hơi tẻ nhạt vô vị.
“Cút đi!” Tề Đẳng Nhàn vung tay lên, khinh thường nói.
“Héo?” Từ Ngạo Tuyết lại vươn tay tới, tiếp tục đùa cợt.
Tề Đẳng Nhàn tùy tiện hất tay cô ta ra, không kiên nhẫn nói: “Nhanh cút đi, tôi không có hứng thú ở chỗ này dông dài với cô!”
Từ Ngạo Tuyết tùy ý nhún vai, duỗi tay mặc lại váy, buộc dây vào, thản nhiên nói: “Vậy tạm biệt nha, anh chờ tôi về trả thù đi!”
Tề Đẳng Nhàn hờ hững nói: “Yên tâm, cô có bò lên cao hơn nữa cũng sẽ bị tôi tát một cái cho rơi xuống! Đến lúc đó, cô còn phải khóc lóc cầu xin tôi buông tha cho cô.”
Ánh mắt Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng, nói: “Sẽ không, anh sẽ không cơ hội này! Thả tôi đi Nam Dương, tôi sẽ đâm sau lưng nhà họ Triệu, nhưng cũng sẽ làm anh phải vì thế mà hối hận, trả giá đại giới!”
Sau khi nói xong lời này, cô ta chuẩn bị mở cửa xuống xe.
Còn chưa kịp mở cửa đã bị Tề Đẳng Nhàn hơi kéo lại, sau đó, chỉ thấy Tề Đẳng Nhàn cười lạnh nói: “Tôi rất thích nhìn dáng vẻ không chịu thua này của cô!”
“Anh…” Từ Ngạo Tuyết biết mình trúng kế, còn chưa kịp mắng hết câu thì đã không thể phát ra tiếng.
Vì thế, tại sâu trong bãi đỗ xe ngầm của sân bay Thượng Hải, một chiếc SUV màu đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699942/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.