"Nếu như có thể giết được con quỷ cái này thì càng tốt, tôi sẽ đưa thêm tiền."
Dương Quan Quan nghe giọng nói của Dương Phỉ Phỉ, vẻ mặt trở nên bình tĩnh lạ thường.
Dương Phỉ Phỉ lại nói: "Này. Anh có nghe tôi nói không đó? Hé răng ra xem nào!”
Dương Quan Quan đáp: "Dương Phỉ Phỉ, tôi đã nghe được hết rồi, chị yên tâm, tôi sẽ tìm chị tính sổ cả vốn lẫn lời!”
Say khi Dương Phỉ Phỉ nghe được lời này, cô tahoảng sợ kêu lên: "Mày.. Mày là Dương Quan Quan? Con quỷ cái này... Người của tôi đâu?”
“Chị ngó dưới chỗ Diêm Vương xem một chút xem có phải bọn họ đang chờ chị ở dưới đó hay không!” Dương Quan Quan cười lạnh nói.
“Dương Quan Quan, mày chờ đó cho tao, chờ sau khi tao giết rồi mày, nghiền tro cốt của mày ra, tao cho mày đi theo ông bố thiểu năng của mày!” Dương Phỉ Phỉ mắng.
Dương Quan Quan bóp “cốp” một tiếng làm điện thoại di động trong tay bị biến dạng, hỏng ngay tại chỗ.
Tề Đẳng Nhàn ở một bên nghe cuộc đối thoại này cũng liên tục lắc đầu, tự nhiên hắn vô cùng ghét đám người Dương gia này.
Mỗi thành phố đều có ba gia tộc lớn đứng đầu, Trịnh gia, Tiết gia, Dương gia, mà Dương gia còn xếp đầu tiên, vậy mà lại đức hạnh tới cỡ này luôn sao?
Nghĩ đến Từ Ngạo Tuyết vì có thể vực dậy mà bất chấp liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699910/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.