Hôm nay có thể coi là cột mốc quan trọng của Dương Quan Quan khi chính thức bước vào con đường tông sư.
Tề Đẳng Nhàn nghiêm khắc xưa nay bỗng biến thành loại người ôn nhu như gió xuân, nghiêm túc chỉ dẫn từng chiêu thức, mỗi khi kình lực biến hóa đều tay trong tay cẩn thận cảm nhận.
"Thật có cảm giác thần điêu hiệp lữ." Dương Quan Quan luyện xong, không khỏi cười nói.
(*) Thần điêu hiệp lữ: Tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung, kể về hai nhân vật chính tình cờ trở thành bạn thân và cùng nhau trải qua nhiều cuộc phiêu lưu, giúp đỡ người dân và trừng trị kẻ xấu.
"Ồ... Vậy thì tôi là hiệp lữ!” Tề Đẳng Nhàn nói.
Dương Quan Quan ngẩn người.
Tề Đẳng Nhàn bật cười.
Một lát sau, Dương Quan Quan điều chỉnh lại tinh thần, mắng: "Có cái rắm, anh là thần điêu! Không, anh là sa điêu!”
(*) Sa điêu: Ý chửi ngu ngốc
Lúc hai người đi ra cửa đã là khoảng mười giờ.
Sau khi đến cửa hàng chuyên bán đồ cúng mua nến giấy và sáp thơm xong liền tới nơi chôn cất của Dương Trí.
Tổ tiên của Dương gia ở có mua một mảnh đất ở ngoại ô, người nhà họ đều được chôn cất ở chỗ này.
Khi Dương Quan đóng cửa lại, hít một hơi thật sâu, trịnh trọng nói: "Bố, con trở về thăm bố!”
Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn trở nên dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699907/chuong-739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.