"Đương nhiên trừ tên chó nào đó hay bắt nạt con ra..."
Tề Đẳng Nhàn không hiểu sao lại muốn hắt hơi một cái, nhưng hắn nghĩ Dương Quan Quan đang nghiêm túc chắp tay thành kính, không phải đang thầm mắng hắn hai câu đó chứ?
Sau đó, hắn nghĩ nhất định là lão già âm hiểm Hướng Đông Tinh đang cân nhắc xem có cách nào phóng hỏa chôn mình ở hậu viện!
Được rồi, Hướng tổng không hiểu sao nằm không cũng dính đạn nữa.
Dương Quan Quan đi vào phòng sửa sang lại chăn ga và trải giường trong phòng, tất nhiên cô ta nhanh tay trải hai tấm riêng, tránh để cho lão háo sắc kia thừa dịp lợi dụng.
Tề Đẳng Nhàn cũng là người có lương tâm, biết tâm tình hiện giờ của Dương Quan Quan không tốt cho nên hắn không nhắc tới chuyện này nữa.
"Khi còn bé cô đã sống ở chỗ này sao? Hoàn cảnh ấm áp đấy!” Tề Đẳng Nhàn cười, dạo vài vòng trong phòng.
"Đúng vậy... Tôi đã ở đây nhiều năm, mãi cho đến sau này mới chuyển đến Trung Hải học, thật sự không chịu nổi khổ cực.” Dương Quan Quan bất đắc dĩ cười, thấp giọng nói.
Tề Đẳng Nhàn gật đầu: "Hôm nay nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai tôi với cô ra mộ bố cô thăm ông ấy một chút, tế bái một chút, dù sao cũng là bố vợ tương lai.”
Dương Quan Quan cất tiếng nói: "Không biết xấu hổ đúng không, sao lại thành bố vợ tương lai của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699905/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.