Đương nhiên là Tề Đẳng Nhàn muốn tìm tới chỗ Trần Ngư để nói rõ ràng mọi chuyện rồi.
Dù sao những loại chuyện thế này nếu không được giải quyết rõ ràng thì trong lòng đôi bên sẽ khó tránh khỏi việc có một cây gai găm chặt ở đó.
“Anh đợi tôi một chút nhé!” Sau khi cửa phòng bị gõ vang, Trần Ngư chỉ hé mở ra một khe cửa rất nhỏ rồi híp mắt cười cười.
Gương mặt của Tề Đẳng Nhàn vẫn đen sì sì.
Chỉ sau vài phút đồng hồ, Trần Ngư lại lần nữa mở cửa phòng ra.
Tề Đẳng Nhàn bước vào bên trong, sau đó hai tròng mắt của hắn suýt chút nữa thì rơi lộp bộp xuống đất.
Trần Ngư đang mặc trên người một bộ váy bó sát màu đen, hở một bên vai, có đường xẻ tà cao vút, cặp chân thon dài đi tất da chân màu đen mỏng, bên dưới là một đôi giày cao gót bảy phân màu đỏ có mũi đen.
Bộ trang phục này khiến khí chất và vóc dáng của cô ta trở nên nổi bần bật.
Trên trời có ba triệu ông Phật Tổ thì khi gặp cô ta cũng phải sa đọa xuống hồng trần!
Chỉ một sắc đen đơn giản đã giúp Trần Ngư đạt được thành tựu “đóa hoa xinh giết chết cả trăm ngàn bông hoa”.
“Cô chuẩn bị đi dự tiệc tối đấy à?” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày hỏi.
“Không phải đâu, tôi chỉ muốn làm anh bớt giận một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699873/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.