Tề Đẳng Nhàn cười cười bước tới, nói với cô ta: “Cô không giữ chữ tín gì hết, không mặc giống như những gì mà cô đã đồng ý với tôi.”
Trần Ngư liền thản nhiên đáp lại: “Nếu tôi mặc như vậy thì hôm nay làm gì còn ai làm người mẫu quảng cáo ô tô được nữa?”
Cuộc đối thoại của hai người khiến tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều lấy làm kinh hãi, cả đám trợn mắt há mồm.
Trần Quang Diệu ngẩn người ra ngay tại chỗ, một lúc sau anh ta mới ấp úng lên tiếng: “Tiểu thư ơi, cái người quát tháo rồi ra tay đánh đập người khác vừa nãy chính là cậu ta đấy…”
“Shut, up.” Trần Ngư quay đầu lại, lạnh lùng phun ra hai chữ đơn giản.
Trần Quang Diệu run lên, lập tức ngậm miệng lại thật chặt, không dám nhiều lời dù chỉ là một chữ.
Tề Đẳng Nhàn nghĩ những gì Trần Ngư vừa mới nói là rất có đạo lý, bây giờ cô ta chỉ mới mặc một chiếc quần tây đơn giản phối cùng với áo sơ mi trắng thôi mà những người mẫu có mặt tại nơi này đã không thể sánh bằng rồi, nếu cô ta mà mặc tất da chân màu đen nữa thì liệu những người phụ nữ kia có còn đường sống hay không?
“Tôi có hơi giận đấy nhé!” Tề Đẳng Nhàn quay sang nói với Trần Ngư.
“???” Trần Ngư nhìn hắn bằng vẻ mặt vô cùng khó hiểu.
“Tôi cho cô mượn chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699869/chuong-695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.