Dương Quan Quan không chịu nổi nữa mà quăng cho cô ta một cái tát khiến người phụ nữ phẫu thuật thẩm mỹ ngã ngồi xuống đất, sau đó lạnh giọng nói: “Đừng có hô to gọi nhỏ nữa, đúng là làm mất mặt đàn bà con gái bọn tôi!”
Người phụ nữ phẫu thuật thẩm mỹ bị tát mạnh tới nỗi cái mũi của cô ta lệch đi xiêu xiêu vẹo vẹo, cô ta lập tức che mũi lại, khóc lóc nức nở: “Hu hu… Tôi vừa mới kiếm được tiền làm mũi mà…”
Tất cả mọi người đều thấy buồn nôn, có phải ở Triều Tiên có quá nhiều mỹ nữ nhân tạo rồi hay không?”
Tề Đẳng Nhàn buông Han Mun Ho ra, bình tĩnh nói: “Nước Hoa không phải là nơi mà lũ chim bé các anh có thể kiêu căng phách lối, muốn kiêu căng phách lối thì hãy cút về quốc gia của các anh mà kiêu căng phách lối ấy.”
Han Mun Ho ôm lấy hai bên má, nhìn Tề Đẳng Nhàn bằng ánh mắt tàn độc, lạnh giọng nói: “Tôi thừa nhận cậu cũng có chút thực lực, cũng biết đánh đấm đấy! Nhưng cậu giỏi đánh đấm thì liệu sẽ chống trả được bao nhiêu người đây?”
“Lảm nhảm dài dòng cái con mẹ anh à?”
Tề Đẳng Nhàn cau mày, lại lần nữa giơ tay tát cho anh ta một cái.
Lần này thì hay rồi, hai bên mặt của Han Mun Ho đều sưng vù lên, trông rất cân đối, cảnh tượng này cũng thỏa mãn cả chứng OCD của Tề Đẳng Nhàn, khiến hắn thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699866/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.