“Làm xong chuyện rồi à?”
Sau khi Tôn Dĩnh Thục đi ra, cô ta nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đang cười tủm tỉm và ngồi trên cái ghế ở trước cửa tiểu khu.
Tôn Dĩnh Thục thở dài và nói: “Đâu có dễ dàng như vậy, nhưng mà cũng phải cám ơn Tề tổng, ít nhất thì cũng đã có được một cơ hội rồi.”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Cũng đúng, xin người như Triệu Hồng Tụ giúp đỡ đâu thể nào dễ dàng được!”
Tôn Dĩnh Thục nói: “Tôi còn chưa nói với Tề tổng người mà tôi xin giúp đỡ là ai mà Tề tổng đã biết rồi à?”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Trong cái ao này cũng chỉ có mấy con ba ba mà thôi, tuy rằng thanh danh của Triệu Hồng Tụ không nổi bật lắm nhưng những người biết đến đều rất rõ về việc cô ấy lợi hại như thế nào. Cô đến Kim Sắc Hoa Viên, cũng đâu thể là đến tìm tôi được nhỉ?”
Trước đó giữa hai người có mâu thuẫn, tuy rằng chưa đến mức biến chiến tranh thành tơ lụa nhưng hai bên đều không tồn tại ác cảm gì với nhau.
Đương nhiên, một trăm triệu mà Tôn Dĩnh Thục chủ động cho người đưa tới kia cũng coi như là chất bôi trơn cho mối quan hệ này.
“Chọn ngày không bằng gặp ngày, tôi mời Tề tổng ăn cơm.” Tôn Dĩnh Thục nói với giọng rất hào phóng.
“Cũng được.” Tề Đẳng Nhàn ngẫm nghĩ một lúc rồi trực tiếp đồng ý.
Hắn chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699826/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.