Chương trước
Chương sau
 Tề Đẳng Nhàn cười nhẹ: “Chekhov đã là người chết rồi, ông sẽ không giao người sống cho một người chết chứ?”

 

 

“Cái gì?!”  

 

“Vui đùa cái gì vậy!”  

 

Nghe thấy tin tức này, không người nào là không giật mình.  

 

Tề Đẳng Nhân điên như vậy sao? Hắn bắn chết Chekov?  

 

Tề Đẳng Nhân nói: “Đúng vậy, mọi người không nghe lầm đâu, Chekov đã chết, người không cần chuyển giao cho anh ta, tôi trực tiếp tới đón người đi.”  

 

Sắc mặt Trương Khác trầm xuống, trực tiếp gọi một cuộc điện thoại, một lúc sau, ông ta mới buông điện thoại xuống.  

 

“Giao người cho Tề tướng quân.”  

 

Trương Khác phất tay, nhàn nhạt đưa ra mệnh lệnh.  

 

Nhân viên cục an ninh quốc gia thành phố Trung Hải đều tròn mắt nhìn nhau, có chút kinh ngạc.  

 

Trước đó bọn họ còn cảm thấy Tề Đẳng Nhân vô năng, căn bản cứu không được Irena Jinva, nhưng hiện tại, Trương Khác lại thay đổi? Để hắn mang người đi?  

 

Sau khi Irena Jinva được cục an ninh quốc gia thành phố Trung Hải thả ra, ngay khi cô ta nhìn thấy Tề Đẳng Nhân, trong nháy mắt cô ta gần như nước mắt đầy mặt.  

 

Cô ta biết, 6 giờ hôm nay cô ta sẽ bị chuyển đến chỗ Chekov, cô ta cho rằng chính mình lại bị lừa.  

 

Nhưng cuối cùng, cô ta vẫn bình an không có chuyện gì.  

 

“Không sao đâu, Chekov và Soskov đều đã ngã xuống, cô không cần phải lo lắng về an toàn của bản thân sau này sẽ bị uy hiếp nữa.” Tề Đẳng Nhân duỗi tay xoa đầu Irena Jinva.  

 

“Cảm ơn anh!” Irena Jinva lau đi nước mắt của mình.  

 

Hai người lập tức rời khỏi cục anh ninh quốc gia.  

 

“Trương cục trưởng, sao lại thế này ? Không phải nói 6 giờ hôm nay sẽ chuyển người giao cho Chekov sao?” Phó cục trưởng Triệu Chính Hoa nhịn không được mở miệng dò hỏi.  

 

“Chekov và Soskov ngay trong một đêm đã biến thành tù nhân và tội phạm bị truy nã, chuyển giao thế nào nữa?” Trương Khác hỏi, “Hơn nữa, Chekov đã bị Tề tướng quân bắn chết ngay tại chỗ.”  

 

Triệu Chính Hoa trợn mắt há hốc mồm nói: “Này…… Cũng quá kinh khủng rồi? Hắn bắn chết Chekov, mà không chút lo lắng sẽ xảy ra chuyện?”  

 

Trương Khác nói: “Có thể xảy ra chuyện gì nữa chứ? Cặp cha con này trong một đêm đã biến thành chuột chạy qua đường, giết thì giết thôi, bên Tuyết Quốc sẽ không tới kiếm chuyện.”  

 

Triệu Chính Hoa nhịn không được mà hít một ngụm khí lạnh, nói: “Cái năng lượng này, thật đúng là khủng bố!”  

 

Địa vị của Soskov ở Quốc đương nhiên là không cần phải nói tới, chỉ một mình Chekov, đã là người không phải người bình thường có tthể động được.  

 

Vậy mà, trong một đêm này, hai cha con Soskov và Chekov trực tiếp tuyên cáo thất bại, thủ đoạn bậc này, cũng không phải người bình thường có thể có được.  

 

Quan trọng nhất chính là, Tề Đẳng Nhân chỉ là một người của Hoa Quốc, lại có thể làm ra chuyện kinh thiên động địa đến mức thay đổi cơ cấu chính trị chủa Tuyết Quốc?  

Theo sau sự sụp đổ của Soskov, một số lượng lớn nhà chính trị cùng phe với hắn ta cũng sẽ bị người của cục chính trị thanh lý.  

 

 

Thậm chí vị thị trưởng St. Peterburg có khả năng sẽ trở thành tổng thống trong tương lai cũng bị liên lụy, dẫn đến con đường chính trị của ông ta sau này chìm trong bóng tối không lối thoát.  

 

 

Tình hình của Tuyết Quốc, cũng chính là mấy ngày sau khi Irena Jinva bị cục an ninh quốc gia mang đi, đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.  

 

 

Tôi còn cho rằng hôm nay thật sự sẽ phải bị giao cho Chekov rồi, bọn họ đều nói như vậy.” Trong lòng Irena Jinva vẫn còn sợ hãi, đáng thương nói.  

 


Irena Jinva có chút kinh ngạc, nói: “Anh bắn chết Chekov? Làm như vậy không phải sẽ mang đến phiền toái rất lớn sao?”  

 

 

Tề Đẳng Nhân nói: “Phiền toái đương nhiên sẽ có, chẳng qua, tôi vẫn sẽ làm. Dù sao, anh ta đã giết Duy Kim Na.”  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.