Chương trước
Chương sau
 

Thế nhưng, cuộc giao tranh ác liệt như trong dự liệu của mọi người đã không xuất hiện, cờ trắng bắt đầu đi theo con đường đi từ nông thôn để bao vây thành thị, phong cách đánh cờ trở nên mềm dẻo và có hơi hướng lấy nhu thắng cương.  

 

“Đổi người rồi à?!” Triệu Hồng Nê cười khẩy và đánh ra bốn chữ ở trong khung chat.  

 

“Tôi là người luyện Thái Cực.” Ngọc Tiểu Long trả lời bằng sáu chữ.  

 

Lúc này Tề Đẳng Nhàn cũng âm thầm gật đầu, Ngọc Tiểu Long không hổ là người luyện Thái Cực quyền, cô ấy đã hòa trộn lý thuyết võ thuật vào trong lý thuyết đánh cờ, cách đánh lấy nhu thắng cương, thong dong điềm tĩnh rõ ràng dễ thấy.  

 

Lần này Triệu Hồng Nê đã rơi vào thế bị động, mỗi một lần xung phong liều chết đều có thể bị Ngọc Tiểu Long hóa giải trong vô hình, điều này khiến cho cô ta dần dần duỗi thẳng chân, máy tính cũng đặt lên mặt bàn và trở nên nghiêm túc hơn nữa.  

 

Tất cả mọi người đều cảm thấy tốc độ chuyển đổi phong cách đánh cờ của cờ trắng thực sự quá nhanh, lần trước vẫn là cứng rắn xông lên mà lần này đã trở thành trong nhu có cương.  

 

Triệu Hồng Nê rõ ràng là không thích ứng được với tiết tấu như thế này.  

 

Khi tính điểm lúc ván cờ kết thúc, cờ đen bị thua mất nửa quân.  

 

Trong phòng đấu ngay lập tức nổ tung, không ngờ rằng Triệu Hồng Nê lại bị một kỳ thủ nghiệp dư không biết tên tuổi đánh bại, quả thực là vô cùng viển vông!  

 

Trên trán Ngọc Tiểu Long xuất hiện những giọt mồ hôi nhỏ xíu, cô ấy nhịn không được mà cảm thán: “Không hổ là con gái của Triệu gia, kĩ năng đánh cờ này thật là đáng sợ!”  

 

Đối diện với lời mời cho trận thứ ba mà đối phương gửi đến, cô ấy vui vẻ đồng ý.  

 

Ở ván cờ thứ ba này, Triệu Hồng Nê rõ ràng cũng đã cẩn thận hơn rất nhiều, mỗi một bước đi đều suy nghĩ cặn kẽ.  

 

Ván này là ván đấu kiểm tra trí não, thể lực và kĩ năng đánh cờ nhiều nhất, bởi vì có rất ít sai sót có thể bắt được.  

 

Ngọc Tiểu Long tiếp tục phong cách của ván trước, trong bông có kim, lấy nhu thắng cương, phong cách đánh cờ rất dịu dàng và dè dặt, thậm chí có vẻ có chút âm hiểm.  

 

“Không ngờ rằng phong cách đánh cờ của Ngọc Tiểu Long lại có thể âm hiểm đến như vậy, thú vị lắm!” Tề Đẳng Nhàn xem mà vô cùng thỏa mãn, hắn cắn hạt dưa và nhìn hai người thi đấu với nhau mà trong lòng mừng rơn.  

 

Lúc này Triệu Hồng Nê vẫn tưởng rằng người ở phía đối diện thật sự là Tề Đẳng Nhàn mà không hề biết rằng Tề Đẳng Nhàn đã tìm lấy một tay súng từ trước.  

 

Ván thứ ba có thể nói là ván đấu căng thẳng nhất và phải mất hai tiếng đồng hồ mới đi đến hồi kết.  

 

Hai bên bắt đầu tính điểm.  

 

Lần này, phòng livestream ngay lập tức nổ tung!  

 

Triệu Hồng Nên lại thua đối thủ với khoảng cách nửa điểm!  

 

Triệu Hồng Nê ngay lập tức gửi đi lời mời thi đấu, Ngọc Tiểu Long tiện tay từ chối và trả lời: “Để lần sau đi, hôm nay muộn quá rồi.”  

 

“Quyết đấu trực tiếp có được không?!” Triệu Hồng Nê hỏi.  

 

“Nói sau đi.” Ngọc Tiểu Long trả lời.  

 

Bây giờ cô ấy đang dùng tài khoản của Tề Đẳng Nhàn, nếu như quyết đấu trực tiếp thì chắc chắn Tề Đẳng Nhàn sẽ bại lộ, có làm thế nào cũng không thể thắng được Triệu Hồng Nê.  

 

Nhìn thấy avatar của đối phương đã tối đi, sắc mặt Triệu Hồng Nê bỗng trầm xuống, có chút không vui, nhưng cũng không có gì để nói, kĩ năng đánh cờ của mình vẫn kém hơn nửa chiêu, thua chính là thua!  

 

Sau khi tắt máy tính đi, Ngọc Tiểu Long thở dài một hơi, chơi ba ván cờ này đúng là còn mệt hơn so với việc đánh nhau với một cao thủ tuyệt thế cả một ngày trời, trí tuệ tiêu hao thật sự quá mức nghiêm trọng.  

 

“Lợi hại lắm, không ngờ rằng Triệu Hồng Nê cũng không phải là đối thủ của cô!” Tề Đẳng Nhàn gửi tin nhắn cho Ngọc Tiểu Long, nhân tiện gửi thêm một biểu tưởng cảm xúc hình dấu like.  

“Quá khen.” Ngọc Tiểu Long bình tĩnh trả lời hai chữ, sau đó không thèm để ý tới những tin tức dư thừa nữa mà dựa vào ghế và yên lặng nhớ lại ba ván cờ hôm nay.  

 

 

Đánh cờ với cao thủ như Triệu Hồng Nê quả thực khiến cô ấy cảm thấy rất thú vị và cũng rất đáng nhớ.  

 

 

Trước khi offline, Triệu Hồng Nê đã mở trang cá nhân của Tề Đẳng Nhàn ra, sau đó tâm trạng ngay lập tức bùng nổ——Cờ như tên người, bình thường mà thôi?!  

 

 

Khóe miệng của cô ta co giật vài cái, gương mặt vẫn luôn bình tĩnh bỗng vặn vẹo ra và nặn ra một nụ cười dữ tợn, cô ta chậm rãi nói: “Tên họ Tề kia, anh được lắm, dám làm nhục tôi như thế!”  

 

 


 

 

Mối thù này Triệu Hồng Nê đã nhớ lấy rồi, cô ta nhất định phải báo thù mới được!  

Sáng sớm ngày hôm sau, Triệu Hồng Nê đeo balo đi đến công viên thì vừa hay nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đang dạy võ cho Dương Quan Quan và Hoàng Sung.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.