Tề Đẳng Nhàn chỉ tùy tiện gật đầu một cái và cũng không có biểu cảm gì.
Dương Bồi Nguyên vừa mới đi vào phòng bao thì đã nhìn thấy hai người cục trưởng Mã và Hồ Đức, ông ấy chợt giật mình và vội vàng nói: “Ai ya ya, thật là tội lỗi, tôi không biết cục trưởng Mã và viện trưởng Hồ cũng đang ở chỗ này.”
“Nếu không thì tôi đã đến kính rượu sớm hơn rồi!”
“Thật là ngại quá, xấu hổ quá đi thôi!”
Nói xong lời này, ông ấy cầm chén rượu lên, một hơi uống cạn và nói: “Tôi xin phép uống cạn trước, coi như là để đền tội với hai ông chủ lớn đây!”
Hồ Đức lại nở nụ cười giả tạo và nói: “Viện trưởng Dương thật là tài giỏi, giành được suất trao đổi đến Phòng khám Mai La rồi nên không thèm đặt lãnh đạo của các bệnh viện tuyến trên và các ông chủ lớn của Cục Y tế vào mắt à?”
Dương Bồi Nguyên khẽ run rẩy, ông ấy vội vàng nói: “Viện trưởng Hồ nói gì thế, tôi nào có suy nghĩ như vậy? Tôi cũng chỉ vừa mới biết cục trưởng Mã đang ở đây nên đã ngay lập tức chạy đến kính rượu này!”
Cục trưởng Mã mặt đầy sương lạnh, rõ ràng ông ta cũng cảm thấy một viện trưởng của bệnh viện cấp huyện như Dương Bồi Nguyên chạy đến Trung Hải mà lại không đến chào hỏi và gặp gỡ mình đầu tiên là rất không lịch sự.
Lời của Hồ Đức khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699703/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.