“Ừ, anh nói đúng.” Ngọc Tiểu Long nhàn nhạt nói: “Có người bất mãn với Phó lão, muốn mượn việc này để đánh vào mặt Phó lão, bao gồm cả lần trước Lâm Từ Long đến sư đoàn 81 khiêu khích anh, thật ra đều là vì mục đích này.”
Tề Đẳng Nhàn mỉm cười nói: “Khảo hạch thì khảo hạch đi, để bọn họ tới khảo hạch đi! Tôi chỉ sợ bản lĩnh của giám khảo bị tôi đánh chết như cũ thôi.”
Ngọc Tiểu Long lắc đầu nói: “Anh vẫn không nên xem thường anh hùng trong thiên hạ, trong quân đội, người lợi hại hơn so với tôi, tôi có thể đếm ra mấy người đấy.”
Tề Đẳng Nhàn không nói chuyện, hắn cảm thấy chính mình cũng lợi hại hơn Ngọc Tiểu Long, nhưng bây giờ EQ của hắn cao rồi, nếu nói lời như vậy thì hơn phân nửa sẽ xảy ra mâu thuẫn mất.
“Cho nên, anh nhất định phải thông qua lần khảo hạch này, nói cách khác, chuyện này sẽ tạo thành đả kích nhất định đối với Phó lão.” Ngọc Tiểu Long nghiêm túc nói.
“Được rồi, cảm ơn đã nhắc nhở, tôi sẽ chú ý.” Tề Đẳng Nhàn nói.
“Tôi thừa nhận trước kia là tôi đã xem thường anh, nhưng tôi cũng hy vọng anh vẫn luôn có thể làm tôi cảm thấy là bản thân vẫn đang xem thường anh rồi.” Ngọc Tiểu Long nói.
Tề Đẳng Nhàn chỉ cười ha ha.
Hai người đã sóng vai đi trên sân thể dục một vòng rồi.
Ngọc Tiểu Long nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699682/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.