"Cô làm việc kiểu gì vậy, đem hợp đồng như thế về đây, cô không sợ người khác cười vào mặt tôi à?" Tề Đẳng Nhàn nhíu mày hỏi, giọng điệu vô cùng khó chịu.
"Tề tổng, tôi cũng không có cách nào khác... Bọn họ nói chỉ có thể cho những đơn đặt hàng này." Dương Quan Quan bất đắc dĩ cười khổ.
Tề Đẳng Nhàn hỏi: "Cái gì gọi là chỉ có thể cho những đơn đặt hàng này? Xảy ra chuyện gì rồi?"
Dương Quan Quan liền nói: "Bọn họ nói là họ có con đường nhập hàng của riêng mình, chúng ta tới chậm một bước nên không tới lượt chúng ta. Những thuốc này, đều là do bên trên tỉnh ký phát xuống!"
Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười, hắn vỗ vỗ bàn thầm nghĩ, bệnh viện tỉnh Đông Hải này thật sự là loạn rồi.
Không muốn hợp tác thì không hợp tác thôi, sao còn làm ra chút thuốc như vậy để khiến người khác ghê tởm, đúng thật là thiếu đòn mà.
Lý Vân Uyển cũng nhíu mày liên tục, cô ta nói: "Rõ ràng lúc trước đã thảo luận với nhau xong rồi mà, sao bây giờ lại không giữ chữ lời?"
Dương Quan Quan nói: "Tôi cũng không biết, nhưng tôi cảm thấy thái độ của viện trưởng bọn họ hình như không được thích hợp cho lắm."
Lý Vân Uyển nói: "Cô không đắc tội với người ta đấy chứ?"
"Vân Uyển, cô nói cái gì vậy, chẳng lẽ tôi đã làm việc lâu như vậy rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699673/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.